[C]Yêu ai mà chẳng có [G]lúc buồn,
[Am]Thương ai rồi cũng đến [Em]lúc buông
Ừ thì [F]anh phải đứng dậy [G]thôi, [Em]nhật ký cất đi
[Am] rồi
[Dm]Thôi nói ra làm gì lại càng thêm [G]đau
Cũng bởi vì [Am]anh quá sai lầm chẳng để [Em] ý lúc
em cần
Và cứ [F]thể, vết [G]xước tim cũng [C]chang lành.
Rồi một [Am]ai khác xuất hiện, chở [Em]che em bao
điều, hơn [F]anh
Cùng em khâu hết những tổn thương bấy [G]lâu
Nhìn ai đó [F]khác, cùng người, thật vui giữa [G]phố
thân quen
Là nơi ta [Em]đã từng dừng lai hôn nhau giữa
[Am]phố lúc xuống đèn.
Giờ nụ [Dm]hôn ấy khác rồi, [G]bên một ai em có thật hạnh [C]phúc
Anh vừa để đánh [F]mất, trong tim người con [G]gái khi ấy đã [Em]từng
Từng là một thói [Am]quen chẳng thể thiếu
[Dm]Và em đã, rời xa anh lúc [G]nào, chẳng kịp [C]níu.
[C]Nếu quay thời gian đến [G]lúc đầu
Để nói [Am]rắng này chàng trai hãy [Em]nhớ cho
Người con [F]gái cô đơn lắm [G]đấy, [Em]tại sao
không níu [Am]lấy
[Dm]Để mất đi một người chỉ vì vô [G]tâm
Có những [C]điều mà anh muốn nói, không kịp
[G]đâu đã quá muộn rồi
Có những [Am]điều mà anh từng ngó lơ, lại [Em]là
ước mơ bao người
Là tại [F]anh nỗi [G]đau đi đến suốt [Em]đời, khi
[Am]yêu chỉ cần như [Dm]thế,
Chia tay có khi làm [G]mình lớn lên
Mỗi khi [C]buồn thì em cứ khóc, khóc thật [G]to mỗi
anh nghe thôi
Mỗi khi [Am]đau niềm đau cũng xé đôi vì [Em] anh
vẫn yêu em nhiều.
Dòng thời [F]gian sẽ [G]trôi để anh thấy [Em]rằng.
Chia [Am]tay thì ta mới [Dm]thấy mình đã [G]sai từ [C]đầu