trời cao có biết bao nhiêu vì sao [Am]
rồi không tỉnh táo ta lại cứ lao [Em]
và ta rơi xuống nơi tận cùng, là cái xóm, [F]
gọi là lôm côm, rất đau đầu [G]
Trời ơi cái xóm bao nhiêu người ta, [Am]
[Em]người la người hét với bao người già
[Am]Và khi kẻ sống trong mơ về một quá khứ,
[F]Oh ! Phiền lắm chứ, Xóm ta là ? [G]
... Rapp....
[Am]Vậy thì mình cứ nên tin ở đời
[Em]Có bao nhiêu ông trời sẽ giúp tương lai tươi sáng ngời.
[F]Mặc kệ là đúng hay sai qua rồi
[F]Cứ đi sao phải ngồi, nên ta hãy cứ quên chuyện ở đời
[G]Vì là cái xóm lôm côm.
---
[Am]Chẳng ai hiểu ta cạnh ta gần ta
[Em]Thế nên ta lại cứ buồn
[F]Một mình giận mình không thể thay đổi.. Thế gian [G]
[Am]Vì sao người ta từ lạ thành nhà
[Em]với bao chuyện cần thứ tha
[F]Một lần thời vận đổi thay như thế
[G]Để rồi đời mình sẽ khác.......
[Am]Vậy thì mình cứ nên tin ở đời
[Em]Có bao nhiêu ông trời sẽ giúp tương lai tươi sáng ngời.
[F]Mặc kệ là đúng hay sai qua rồi
[F]Cứ đi sao phải ngồi, nên ta hãy cứ quên chuyện ở đời
[G]Vì là cái xóm lôm côm.