Nhớ chăng, ký ức chúng ta bên nhau ngày tháng qua
Bao nhiêu kỷ niệm chẳng thể nào xóa nhòa
Đôi khi ước ao mong sao thời gian hãy trôi chậm lại.
Thế nhưng khi tôi bước đi trên con đường giữa tháng năm
Con tim nhói đau nghĩ đến ngày tốt nghiệp,
Chẳng thể mở lời cớ sao thời gian lại trôi nhanh thế.
Tôi sẽ nhớ mãi những ngày cùng bên nhau
Là những ký ức đẹp nhất tuổi xuân.
Là những lúc ta đã đi cùng với nhau đạp xe đến trường
Là những lúc khi tôi đã từng ngủ quên trong tiết học dài
Bạn có nhớ hôm ấy ngày mưa trôi qua sao bỗng đượm buồn
Giờ nhìn cơn mưa chẳng vui được nổi.
Đã đến lúc ta bước một mình để ta càng thêm trưởng thành
Đừng khóc nhé, bởi có một ngày chúng ta sẽ được gặp lại
Tựa như tiếng hát ấy nào ta ngân lên giữa giây phút cuối cùng
Là ngàn khúc ca hát cho tuổi Thanh Xuân
Thoáng qua, cây hoa trước kia chỉ là mầm bé thôi
Ba năm đã qua giờ hoa đã nở rộ
Cũng đã đến ngày chúng ta phải nói lời tạm biệt thật rồi.
Cớ sao, giữa khoảnh khắc ấy nước mắt chẳng thấy ngưng
Cho tôi khóc nhé, chỉ một lần lúc này
Sau giây phút này mỗi đứa một nơi, một con đường đi
Tạm biệt trường lớp tất cả thầy và cô
Tạm biệt bạn tôi lòng tôi mãi nhớ.
Là những lúc ta đã đi cùng với nhau đạp xe đến trường
Là những lúc khi tôi đã từng ngủ quên trong tiết học dài
Bạn có nhớ hôm ấy ngày mưa trôi qua sao bỗng đượm buồn
Giờ nhìn cơn mưa chẳng vui được nổi.
Đã đến lúc ta bước một mình để ta càng thêm trưởng thành
Đừng khóc nhé, bởi có một ngày chúng ta sẽ được gặp lại
Tựa như tiếng hát ấy nào ta ngân lên giữa giây phút cuối cùng
Là ngàn khúc ca hát cho tuổi Thanh Xuân