Kìa màn [C]đêm hiu hắt [G/B],
Mang tên [A7]em quay về trong ký [Dm7]ức ,
Của [G]anh qua [C]thời gian
Chiều lặng [C]im nghe [G/B]gió
Đung đưa [A7]cây ,
Như là bao nỗi [Dm7]nhớ cuốn [G]anh trôi [C]về đâu ?
Này [F]gió đừng [G]hát ,
Và [E7]mang nỗi nhớ [Am]chạ̣y đi [F]quên âu lo,
Quên [G]hết suy tư [C]một đời. [C7]
[F]Mưa trong anh sẽ [G]vơi ,
Nhưng [E]đôi môi đang vấn [Am]vương ,
[F]Chỉ tình cờ nhìn em rồi
mang theo [G]những cơn đau thét gào.
Tận cùng của nỗi |[C]nhớ
Em có biết là gì |[Bm]ko?
Là ngày dài cứ |[Am7]trôi
Anh chỉ [D7]nghĩ về mình em |[G]thôi.
[C]Tận [G]cùng của tan |[F#m7]vỡ
Em [F#7]có biết là gì |[Bm7]không?
[Em7]Là ngày em vẫn |[Am7]trông rất xinh đẹp
Hẹn anh |[D7]ở nơi phố quen, |
Rồi |[Cmaj7]chia tay. |[Cm]|[Am]-[D]|[G]
Lại là [F]chia tay sau những lần không [Am/C]hiểu nhau
Tại vì thơ [Dm]ngây bao nhiêu lần yêu vỡ [Am]nát nữa rồi
Tại vì hôm [Bb]mưa anh đưa chiếc [C]ô
đã làm trái [Am]tim em có cầu [D7]vồng
Mà cầu vồng chỉ [Gm]có khi mưa vừa tan
anh cũng rời [C]đi khi anh hết yêu
Vì sợ [F]cô đơn nên em mặc kệ [Am/C]đúng sai
Mặc kệ anh [Dm]có đưa đôi bàn tay ấm [Am]áp cho ai
Chỉ cầu xin [Bb]anh em đã rất [C]đau
đừng làm mắt [Am]em vương vấn [D7]thêm buồn
Dù [Gm]có yêu trăm người mà trái tim
không cười thì [C]vẫn cô đơn vậy thôi
Lời chưa [C]nói
Anh thả vào trong cơn [G/B]gió nhắn với mây trời
Tình yêu [Am]đó
Chỉ riêng anh biết anh [Em/G]cũng chẳng mong hơn nhiều!
Liệu rằng [Fmaj7]em còn ai đưa [G]đón
Anh ơ [Em]thờ dõi theo [Am]em
Nếu có [Dm7]thể trở về hôm ấy
Anh sẽ chẳng [G6]để phí cơ [G]hội
Từng vòng [C]quay
Trên chiếc xe đạp anh [G/B]đón đưa em ngang qua
Thời thanh [Am]xuân
Là ta cùng nhau viết [Em/G]lên những giấc mơ đẹp
Một buổi [Fmaj7]chiều ngập tràn mảnh [G]vỡ
Rơi ra [Em]từ hạnh phúc riêng [Am]em
Suýt [Dm7]nữa thì người đã biết
Yêu [C/G]thương một thời anh [G]đã tương [Fmaj7]tư [Em]
Suýt [Dm7]nữa thì người đã [G]biết anh [C]yêu em.