Capo 2
Chàng trai quyết rời [G]lên thành đô
Nhiều [A]năm sóng gió
[F#m7]Tin dù sao thì [Bm]cô ấy vẫn sẽ đợi
Thật [G]ra điều đó...lại qua đau [A]đớn cho người [D]ở lại
Rồi một hôm chàng [G]quay về nơi, [A]họ đã thành đôi
[F#m7]Nhưng cô gái [Bm]ngày xưa đã ra đi rồi
Ngồi [G]gục xuống khóc, [A]chàng trai nước mắt lại [Bm]rơi..
Họ từng [G]mong sẽ luôn nắm [A]tay đến khi già !
[F#m7]Trồng khóm hoa rất xinh [Bm]phía sau nhà
[G]Thế nhưng mà, [A]họ đâu biết là [D]thời gian cứ trôi dần [F#7]qua
Rồi mai [G]khi gió lên giống [A]như thói quen
Chàng [F#m7]trai rất lâu vẫn không thể [Bm]quên
Núi [G]cao sông dài, biết [A]đâu mai này gặp [Bm]lại
Kìa [G]gió đã lên rồi, nỗi [A]cô đơn cùng trăng [Bm]rơi...