Duy Võ
Đam mê âm nhạc và ấp ủ giấc mơ viết thật nhiều ca khúc. Cứ viết theo những dòng chảy cảm xúc, ghi lại rồi phổ ra, gom lại rồi viết nên,... lúc vui lúc buồn, những giai điệu cứ văng vẳng trong đầu. Khi đang trên phố Sài Gòn, khi nằm cạnh quyển sách yêu thích, khi đang giữa văn phòng ngập tràn sổ sách... Nhạc buồn là những gì tôi viết, nhưng không quá sầu bi, mà là những nỗi đau nhẹ nhàng góp nhặt từ xung quanh, để cảm thấy cuộc sống không chỉ lúc nào cũng là một màu xám lạnh ngắt. Đam mê - đó là những gì tôi có.