[Am]Những câu nói [G]trên bờ môi, phải [F]
chăng người trao cho [E]riêng mình tôi.
[Am]Dẫu đã biết em [G]không hề yêu [F]nhưng vẫn [G]mơ mộng [C]nhiều [F#].
Vì [Dm]em lạnh lùng [Dm] băng giá,
Còn [Am]tôi con tim [F]thật thà.
[Dm]Nên mình tôi, [Dm]ôm lòng đêm nhức [E]nhối.
[Am]Xa là nhớ, [G]đêm ngồi mơ, [F]mơ tình ta xinh [E]như bài thơ.
[Am]Ánh trãng sáng, [G]soi màn ðêm, [F]đưa tình [G]yêu qua [C]thềm [F#].
Vì [Dm]sao người không [Dm] nhận lấy,
Để [Am]tôi hoang mang [F]tháng ngày.
[Dm]Em ở ðâu [Dm]cho tình tôi miên [E]man?
ÐK:
Ngày qua ngày [Am]gió thét gào vì [G]anh hững hờ
Dù [F]biết sẽ buồn lòng [C]vẫn mãi chờ.
Một [Dm]mai đường xa [Dm] chung ðôi,
ân [E]tình tuyệt vời lên [E]ngôi.
Tình yêu của [Am]những phút đầu, tựa [G]như phép màu,
Sưởi [F]ấm cõi lòng vượt [C]qua nỗi sầu.
Ðể [Dm]đêm mùa đông [Dm] trôi xa,
Nụ [E]cười rạng ngời trên [E] môi thiết [Am]tha!
Hiển thị bình luận