Capo 1
LỜI CŨ (PHẠM DUY)
Nơi hang [D]sâu đầy, trên non cao này
Mỏ than ấy có dân di [A7]cư.
Và trong [G]đám đó, có một [D]gia đình
Đẻ gái [A7]xinh là Clê Măng [D]Tai...
Chorus (*):
Ôi em [D]yêu kiều ! Ôi em yêu kiều!
Người yêu mến, hỡi Clê Măng [A7]Tai!
Em đã [G]khuất núi. Em đã [D]qua đời
Buồn gớm [A7]ghê rồi! Clê Măng [D]Tai!
Trông em [D]huy hoàng như tiên trên trần
Làn tóc sáng với đôi chân [A7]to!
Giày cao [G]ống mới ôm cổ [D]chân dài
Giày rất [A7]oai của Clê Măng [D]Tai.
*
Ra nơi [D]sông đầy, em đi chăn bầy
Bầy gia súc, sáng sớm em [A7]đi
Rồi em [G]vấp ngã, chân nặng [D]đôi giày
Chìm xuống [A7]sông rồi! Clê Măng [D]Tai!
*
Trôi trên [D]sông đầy, trôi trên sông dài
Nhìn lấp ló, sóng cuốn em [A7]trôi
Này em [G]hỡi hỡi, không tập [D]bơi lội
Đành mất [A7]em rồi Clê Măng [D]Tai.
*
Khi hoa [D]trong vườn, khi bông hoa hường
Nở to tướng cuốn dưới gác [A7]chuông
Tôi tin [G]chắc chắn hoa được [D]vun trồng
Bởi nắm [A7]xương nàng Clê Măng [D]Tai.
*
________
LỜI MỚI (ĐINH UYÊN):
Nơi hang [D]sâu tận núi phía cuối đèo
Vùng than đá, có cư dân [A7]nghèo.
Người cha [G]khốn khó, năm mươi [D]tuổi đời
Và đứa [A7]con, là Clê Măng [D]Tai...
Chorus (*):
Ôi em [D]xinh đẹp ! Ôi em ngoan hiền!
Người yêu dấu, hỡi Clê Măng [A7]Tai!
Giờ đây [G]bóng dáng em ở[D]chân trời
Lòng nhớ [A7]thương hoài, Clê Măng [D]Tai!
Ngây thơ [D]trong ngần, em như thiên thần
Bàn chân lớn muốn đi muôn [A7]nơi!
Vài hộp [G]cá cũ mất đi [D]nắp rồi
Là chính [A7]đôi giày Clê Măng [D]Tai.
*
Khi ban[D]mai vào mỗi lúc chín giờ,
Đàn vịt bước với em bên [A7]bờ
Một cành [G]cây khô, vấp chân [D]ngã nhoài
Chìm dưới [A7]sông dài, Clê Măng [D]Tai!
*
Đôi môi [D]son ngọc, lênh đênh trên dòng
Bọt từng lớp cuốn em vô [A7]vọng
Thật buồn [G]thay chẳng ai kịp [D]giữ lại
Đành mất [A7]em rồi Clê Măng [D]Tai.
*
Thu, đông, [D]xuân, hạ, đã suốt mấy mùa
Chẳng còn bóng dáng Clê Măng [A7]Tai
Ngoài bờ [G]sông có hoa dại [D]đã mọc
Để nhớ [A7]thương hoài, Clê Măng [D]Tai.
Hiển thị bình luận