Bài này đang chơi ở Tone [C] - Tone gốc D#: Capo 3
[Fmaj7]Nắng vẫn rơi bên thềm, vương sỏi [Cmaj7]đá
[Fmaj7]Gió kéo mây đi rồi, bay về [Cmaj7]đâu?
[Fmaj7]có biết đâu khi nào, thân này [Cmaj7]gió lay?
[Dm7]có một người ngồi đấy vài lần
vội [G7]đến và rồi vội đi
[Fmaj7]da da da da da [Cmaj7]da...
(Cứ vậy đánh đến hết bài )
Ai đi ngang qua trên bến Ninh Kiều !?
Cuối mặt xuống như cố gắng tìm về dấu vết tình yêu
Đôi chân anh chắc đã mệt vì đã cố gắng thật nhìu
Và rồi anh biết " Chẳng thứ gì trên đời đau khổ bằng yêu !"
Ngồi thờ ơ một mình... tự nhủ lòng
" không sao chắc vì mỗi người một tính"
Nên em "chà"... em "đạp"... em "đẩy" tôi ra
Nhưng sao tôi còn ngồi đó lục tìm hạnh phúc hôm qua !?
(Vẫn chiếc xe hôm nào, vẫn còn đấy
vẫn xấp thư úa màu, không cần tem
đến đến tay em rồi, sao lại chẳng xem
gửi một người lẽ sống một đời
mùi nắng vẫn còn nhẹ vương
da da da da da da...)
Đối với em là chuyện nhỏ còn với tôi là chuyện lớn
Tôi không hận em chút nào mà ngược lại còn biết ơn !
" Cảm ơn em đã xuất hiện trên cuộc đời này "
Em cho tôi được vài lần như bay bổng trên trời mây!
Dù em thả... tôi rơi...còn ném theo vài tờ giấy
Em vẫn thật xinh đẹp khi nói "TRÁNH XA TÔI NGAY !!"
Tôi chỉ cuối mặt xuống và nhặt lại những chũi ngày
"Chắc tại em không thích giấy nên em vội vàng phũi tay !?"
ohh
Tôi tự nhủ lòng là thế!!
Đối với tôi em là Công Chúa, còn với em tôi là Hề
Từ lúc đó tới 7 năm sau mọi cảnh vật đều như thế
Từ lúc đó tới 7 năm sau chỉ còn mình tôi trở về với nơi đây
......
.....
Từ lúc đó cho đến mãi sau này
Những lá thư mà em ném tôi vẫn hay cầm trên tay
.....
.....
...
...
Ngu ngốc và thơ ngây
(gió mịt mù thổi trắng nền nhà
bật khóc khi nào chẳng hay
cát bụi mờ và mắt nhòe dần
còn đứng nơi đây chờ ai? )
Hiển thị bình luận