Tone [Em]
[C]Khi con thấy đôi bàn tay ấy dần chay sạn.
Là [D]những vần câu trên giấy con thấy đang dần lay láng.
Con [Em]viết về tình, viết về người, viết về bạn.
Mà sao hôm [Bm]nay con thấy cảm xúc đấy một lần nó lay vãng.
Chạng [C]vạng. Mẹ làm tới trời sập tối.
[D]Chiếc áo mỏng manh làm sao che nỗi cơn mưa đang ập tới.
Trời [Em]ơi! Không một lời than.
Mẹ cố [Bm]lo cho con. Mẹ nói con là" con ông Trời ban".
Nhưng Mẹ [C]ơi. Mẹ cho con tiếng nói, rồi ban cho [D]con hình hài.
Con học đâu cái thối nói dối rồi trình [Em]bày.
Kiên nhẫn dạy con tập đi, vui khi [Bm]con tập chạy.
Con thì không vui khi chỉ Mẹ xài điện [C]thoại.
Trên một hành trình dài tới khi con nhìn [D]lại.
Trái trái phải phải chẳng ai bên con ngoài [Em]Mẹ.
Dù thành công hay thất bại vẫn đứng đợi con [Bm]về.
Buồn vui nhẫn nại ngồi nghe lời con [C]kể. [D]
Câu [Em]ca nhẹ ru đời con.
Phải vững tâm tiến về phía [Bm]trước vì Mẹ luôn đằng sau mà con. [C] [D]
Để thỏa chí tang [Em]bồng hôm nay Mẹ đưa mày sang sông.
Nhưng một khi mà chân mày [Bm]mỏi thì. Về nhà nghen Long.
Phải thành [C]công khi còn có Mẹ Để có chỗ thằng con nó khoe.
Thử hỏi thành [D]công mà không có Mẹ. Thì cái chân bước về nhà có vui.
Ta [Em]tới năm 30 tuổi. Có tiền, có nhà, có xe.
Nhưng nếu thành [Bm]công mà không có Mẹ. Thì cái chân bước về nhà có vui.
[C]Cuộc đời con cứ em trôi Vì nhọc [D]nhằn Mẹ con gánh hết thôi.
Không [Em]lời than......[Bm]
Trăng [C]thu sáng soi đêm rằm Mẹ ngồi" năm [D]canh" thức canh con nằm.
Lời khi [Em]xưa còn trong tâm. [Bm]
Trăng [C]thu sáng soi đem rằm. Mẹ ngồi "năm [D]canh" thức canh con nằm.
Lời khi [Em]xưa mãi còn trong tâm. [Bm]
[C]Năm con lên mười thì nhà mất Ba.
Nhưng chưa bao [D]giờ con biết thế nào là vất vả.
Khi tấy [Em]thảy tất cả Mẹ gánh gồng tất cả.
Đến mất [Bm]cả sức khỏe đến mức Mẹ trầy da và tróc vẩy.
[C]Nhìn căn nhà sau tốc mái, con chỉ biết là tốc chạy.
Khi [D]thấy mẹ khóc đấy khi lốc xoáy lấy đi tất thảy.
Những [Em]thứ Mẹ dành dụm bao năm qua.
Nghịch cảnh cứ tiếp [Bm]nối cuộc đời sao mà đăm hoa. Mẹ bảo.....
Mẹ [C]cho mày tiếng nói thì đừng trả Mẹ lời than.
Phải biết cố [D]gắng sống tốt là phước lộc" Ông Trời" ban.
Sống tốt [Em]cho Mẹ thấy và thay phần Ba mày trên đấy.
Khó khăn [Bm]đừng trốn chạy và đừng phấn đấu vì lời khen trên giấy.
[C]Mẹ dạy con thành thật [D]Nhưng mẹ nói dối con nhiều Tại sao vậy Mẹ
[Em]Ốm đau hay bệnh tật. Buồn vui có thế [Bm]nào?
Sao không nói cho con hiểu. Tại sao vậy mẹ.
Hôm [C]nay Mẹ ở đây để xem thằng con trên này.
Thắng [D]thắng thua thua với con không quan trọng nữa.
Ta hay [Em]mơ công danh, nhà cao rộng cửa nhưng nếu không có mẹ thì:
Đó là [Bm]than vọng thương.
Phải thành [C]công khi còn có Mẹ Để có chỗ thằng con nó khoe.
Thử hỏi thành [D]công mà không có Mẹ. Thì cái chân bước về nhà có vui.
Ta [Em]tới năm 30 tuổi. Có tiền, có nhà, có xe.
Nhưng nếu thành [Bm]công mà không có Mẹ. Thì cái chân bước về nhà có vui.
Hiển thị bình luận