Capo 2
Nhìn [C]xem mùa [G]xuân đã về len [Am]lỏi giữa phố giữa trời
Nhìn [F]xem đời [G]ta đã bao thanh [C]xuân vẫn thế lênh đênh
Bao [F]năm xa cách quê [G]nhà mang [E7]theo nổi nhớ chan [Am]hòa
Mẹ [Dm]ơi, mẹ của con ơi nhà mình [G]thế nao?
Ngày [C]đi mang [G]theo cả niềm kiêu [Am]hãnh lẫn giữa mong đợi
Niềm [F]tin mẹ [G]cha gom trong mơ [C]ước mai sau rạng ngời
Bôn [F]ba đất khách quê [G]người gian [E7]nan chỉ dám [Am]mỉm cười
Tết đến [Dm]rồi, mẹ hỏi một [G]câu “về nhà [C]chưa con?”
Người này hạnh [F]phúc sắm tết cho kịp chuyến [G]xe về nhà
Còn người [Em]kia lòng buồn lặng thinh đứng ngóng [Am]biết khi nào:
Ngàn [Dm]hoa nở tươi, ấm êm mùa xuân trở về [G]trong vòng tay tự hào mẹ cha
Dòng đời ngược [F]xuôi truân chuyên nên đâu dễ [G]chi con ơi
Dù mình [Em]nghèo, ngập tràn niềm vui mong đón [Am]con về nhà
Vòng [Dm]tay mẹ đây, tiếng cười của cha
Cả nhà [G]ta đoàn viên cùng nhau đón xuân, về nhà [C]đi con!
Hiển thị bình luận