Capo 1
Trưởng thành [C]hơn khoẻ mạnh hơn trả lại [C7]ơn người cưu mang chính [F]mình
Mình không cố [Fm]định một nơi bất [C]kì nên em rời [D7]đi điều tất [G7]nhiên
Ừ em [C]sai, thì em sai nhưng mà em [C7]sai vì em là chính [F]mình
Nhiều khi thất [Fm]tình, để không mất [C]mình thế nhưng nhiều [D7]khi... [G7]
Nhiều khi em [C]ước mình xin lỗi trước để bình an [C7]lướt qua thời [F]gian
Để mình không mắt [Fm]mờ dù em vẫn [C]sợ phải mất [D7]anh, mà chưa biết [G7]anh
Mà em không [C]chắc, mình làm được gì khác dù sao em [C7]vẫn chỉ là [F]em
Một sông hối [Fm]hận trào tuông bất [C]tận, để mất nhau [D7]rồi xin lỗi [G7]sau...
Chỉ để lần cuối đi bên [C]nhau cay đắng nhưng không [Em]đau
Nếu ai cũng [F]mang tội thì người mong đợi gì nơi [Em]em?
Tiễn em tới [Am]đây thôi phố mưa cũng [Dm]đang tạnh rồi
[Fm]Cho dù chẳng biết sẽ đi [C]đâu cũng giống như lần [Em]đầu
Nhưng nếu em có [F]đoái hoài cũng đừng ngoái lại nhìn sang [Em]em
Em cứ đi tiếp [Am]thôi lần cuối ấy cũng [Dm]qua mất rồi [G]y như một giấc mơ [C]trôi
Hiển thị bình luận