Capo 1
[Dm]Còn lại gì khi đã [Am]xa nhau rồi, nơi em [Bb]đến chẳng cùng [F]anh
[Dm]Chặng đường dài em vẫn [Am]khóc một mình lẻ [Bb]loi [A]
[Dm]Mỗi thứ trong đời, điều chi cũng có cho ta riêng [Am]một giới hạn
[C]Ước muốn không trọn, người thương yêu nhất cũng cho là [Gm]dối gian
[Bb]Mới kết giao tình, rồi ngày hôm sau lại chê trách [F]nhau bội bạc
Niềm tin nơi nhân thế luôn [Gm]mỏng
manh, tình người cho nhau cứ thay [A]thật nhanh.
Thì thôi xem [Dm]như chuyện mình chưa bắt [Am]đầu,
để cho [Bb]lòng này nhẹ vơi nỗi [F]sầu
[Gm]Góc phố vắng anh mình [Dm]em bơ vơ,
bao [E7]giấc mộng nay tan [A]vỡ
[D]Chàng có [E]hay đôi mắt [C#m]buồn [F#m]
[D]Tình ta vỡ [E]tan tựa mây [A]khói
[D]Giờ đây mất [E]nhau còn đâu [C#m]nữa phải [F#m]không anh.
[D]Và anh có [E]nghe nỗi xót [A]xa
[Dm]Mưa rơi trên nỗi đau [Am]nào lòng chợt thấy nghẹn [Bb]ngào vì bao khát [F]khao
[Dm]Đợi chờ làm chi nỗi [Am]đau ai ngờ, [Bb]tình yêu đôi ta như là [A]mơ
[Dm]Bao yêu thương đã muộn [Am]màng, vì mình quá vội [Bb]vàng để lòng nát [F]tan
[Dm]Vậy mà giờ sao nói [C]không nên lời, lệ [Bb]rơi trên đôi mắt [A]em
Ở nơi phương xa [Dm]ấy giờ đây anh biết [C]không?
Trái tim em lạnh [Bb]lẽo cô đơn giữa bao [C]người.
Cần một làn hơi [Dm]ấm , cần bờ môi khẽ [C]rung
Để cho em được [Bb]thấy như anh đang kề [A]bên
Và [F]khi tôi vui thì tôi hát, [C]khi tôi đau thì tôi khóc.
[Dm]Sẽ trút hết những đắng cay trong [Am]lòng
[Bb]Chẳng khi nào tôi phải lo lắng, [F]đánh mất hy vọng.
Cuộc [Gm]đời còn cho tôi bao ước [C]mơ
Và [F]khi tôi yêu thì tôi biết, [C]tôi không bao giờ hối tiếc
[A]Dù cuộc tình tôi có lúc sẽ [Gm]vỡ tan.
Tôi [Bb]hiểu rằng tình yêu đã quá [F]giới hạn
Là một [Bb]điều nhỏ nhoi trong thế [C]gian, chẳng có chi không [Dm]phai tàn!
[Bb]Chàng có [C]hay đôi mắt [Am]buồn [D7]
[Bb]Tình ta vỡ [C]tan tựa mây [F]khói.
[Bb]Giờ đây mất [C]nhau còn đâu [Am]nữa phải không [Dm]anh
[Bb]Và anh có [C]nghe nỗi [F]xót xa.
[Bb]Giờ đây mất [C]nhau còn đâu [Am]nữa phải không [Dm]anh
[Bb]Rằng em sẽ [C]yêu anh mãi [Dm]thôi
Hiển thị bình luận