Mùa luyến lưu anh chẳng [G]ngăn được lời thì thầm của nỗi [D]nhớ
Cảm thấy như đang xuyến [Em]xao mặc dù cảnh vật luôn vốn [Bm]có
Từng ngày trôi qua biết [C]anh chẳng gặp may mắn [G]tiếc em chẳng ở đây
Chắc [Am]em đang vui đắm say bên một [D]ai
[G]Có chút mưa đang tạm thời làm [D]nắng phải chia ly cùng với chân trời xanh
[Em]Giống như anh luôn chờ đợi, [Bm]em đến xóa đi u buồn tâm hồn anh
[C]Chắc do nỗi nhớ tràn đầy [G]chắc sự cô đơn anh đã quen hàng ngày
[Am]Chắc vì vu vơ thả mình theo làn mây [D]chắc do ngày em đến đã làm trái [G]tim anh xao xuyến
Bồi hồi lần [D]đầu biết tới tiếng yêu nghĩ rằng cuộc [Em]đời đã trao duyên
Trời thu [D]vừa như 1 mùa luyến lưu nhưng chỉ [C]anh hoài mơ về
Ngày [G]ta nằm vai kề ngày chung [Am]đôi, những nỗi nhớ ngẩn [D]ngơ
Thật lòng anh vừa [G]muốn bên em vừa [D]muốn quên em
Gạt [Em]hết nhân duyên ôm [Bm]những muộn phiền
Ai chẳng [C]có vài cố chấp đắn [G]đo
Đợi chờ em 1 [Am]thoáng rồi 1 ngày biến thành giấc [D]mơ
Biết mưa chỉ [G]mang ngàn lưu [D]luyến tiếc em chẳng [Em]đợi chờ anh [Bm]đến
GIữ mãi trong [C]tim những mộng mơ của [G]tiếng yêu đầu
Còn [Am]rung động khi thấy [D]em là còn luyến [G]lưu
[G]Trên mọi con đường anh đi tới, cô [D]đơn như hình phạt mà cuộc đời anh phải thụ án
[Em]Cảm xúc là thứ dễ chi phối, [Bm]khi nhớ đến em nhìn bầu trời hóa màu u ám
[C]Từ khi lần đầu ta chạm mắt, [G]thì những rung động ngày hôm ấy anh lỡ mang
[Am]Đơn phương như cách nuôi lợn đất, càng mang nhiều thương [D]nhớ, càng nhanh vỡ tan
Chỉ muốn cảm [G]giác an toàn Vì sợ tim [D]sẽ mang ngàn niềm đau
Đối diện thực [Em]tế trang hoàng Trái tim lý [Bm]trí đang làm phiền nhau
Cứ cho [C]là, anh và em sẽ chẳng [G]hợp như trắng và đen
Như lời [Am]hát không hồi đáp Đợi chờ [D]giống như sự trừng phạt
Tình yêu khiến [G]con người quên đi mất thời gian
Thời gian khiến [D]con người quên đi mình từng đau
Như 2 tầm [Em]mắt luôn đợi mong ngày trời quang
Nhìn thấy mọi [Bm]thứ như chẳng thể nhìn vào nhau
Như chẳng thể [C]ngăn bản thân chìm trong biển sâu
Như thiêu thân [G]lao vào ngọn đèn sẽ sớm tắt
Anh biết, tình [Am]yêu luôn mang theo ngàn niềm đau
Và sự im [D]lặng luôn là điều đau đớn nhất
Mùa luyến lưu anh chẳng [G]ngăn được lời thì thầm của nỗi [D]nhớ
Cảm thấy như đang xuyến [Em]xao mặc dù cảnh vật luôn vốn [Bm]có
Từng ngày trôi qua biết [C]anh chẳng gặp may mắn [G]tiếc em chẳng ở đây
Một [Am]mình anh ngồi ôm cơn [D]mơ
Thật lòng anh vừa [G]muốn bên em vừa [D]muốn quên em
Gạt [Em]hết nhân duyên ôm [Bm]những muộn phiền
Ai chẳng [C]có vài cố chấp đắn [G]đo
Đợi chờ em 1 [Am]thoáng rồi 1 ngày biến thành giấc [D]mơ
Biết mưa chỉ [G]mang ngàn lưu [D]luyến tiếc em chẳng [Em]đợi chờ anh [Bm]đến
GIữ mãi trong [C]tim những mộng mơ của [G]tiếng yêu đầu
Vì [Am]mỗi lần khi thấy [D]em
Thật lòng anh vừa [A]muốn bên em vừa [E]muốn quên em
Gạt [F#m]hết nhân duyên ôm [C#m]những muộn phiền
Ai chẳng [D]có vài cố chấp đắn [A]đo
Đợi chờ em 1 [Bm]thoáng rồi 1 ngày biến thành giấc [E]mơ
Biết mưa chỉ [A]mang ngàn lưu [E]luyến tiếc em chẳng [F#m]đợi chờ anh [C#m]đến
GIữ mãi trong [D]tim những mộng mơ của [A]tiếng yêu đầu
Còn [Bm]rung động khi thấy [E]em là còn luyến [A]lưu.
Hiển thị bình luận