Một chiều [C]thu đưa bước qua nơi [G]này, tòa nhà mang [Am]tên C4 thân [Em]thuộc.
Từng giây [F]phút tâm hồn [C]mơ mộng, ước mong [F]ngày mặc chiếc áo [G]xanh.
Từng ngày trôi [C]qua lưu giữ bao kỉ [G]niệm.
Ngàn yêu [Am]dấu vô giá không phai [Em]nhòa.
[F]Fobic luôn đậm [C]sâu ký ức,
một [F]thời sinh viên sống dưới mái nhà [G]chung.
[C]Fobic nơi chúng ta rèn [G]luyện và cống hiến,
[Am]Fobic nơi thanh xuân của [Em]ta khác biệt.
Nhìn [F]lại hôm nay chúng ta chẳng [C]khác chi đâu một gia đình,
[F]nắm tay nhau cùng hát lên bao bài [G]ca.
[C]Fobic nơi chúng ta vì [G]nhau cùng cố gắng,
[Am]Fobic nơi đi xa thì [Em]ta sẽ nhớ nhiều.
[F]Thời gian trôi, không còn [C]gần kề bên nhau nhưng niềm [F]tự hào Fobic [G]...
mãi trong [C]tim.
Hiển thị bình luận