Capo 3
[G]Anh từng nghĩ rằng ta chẳng bao giờ, phải [D]xa rời nhau và em phải nghi ngờ,
[Em]Nhưng thứ anh mong chờ, dường như [C]tan vào đêm còn lại bơ vơ[D] .
[G]Ta ngồi bên cạnh nhau mà xa vời, vì [D]trong tim em
Giờ đã có hình bóng [Em]mới …uh oh[D], nghẹn [C] lời
Mà [C]sao anh chẳng thể [D]ngừng yêu em, dù [Bm]cho ngoài kia mưa [Em]rơi ướt thềm,
[C]ngày xa nhau chỉ một mình anh [D]đau
Chẳng thể yêu thêm một [G]ai từ sau ngày ấy,
giọt nước mắt không được [D]rơi để em nhìn [D]thấy,
vì dù cho có [C]khóc thêm bao nhiêu lần
thì anh [C] cũng chẳng thể giữ em ở gần [D]
Và rồi [D] ngày tháng trôi qua thật [G]nhanh mình anh chờ em,
dù chờ thêm bao [Bm]lâu nữa cũng thể [Em]thôi.
Cơn [C]gió bay ngang trời, gửi [C]tới em đôi lời
mà chẳng thể nào đến [D]nơi… Vì mình đã yêu nhau [G]xong rồi.
Hiển thị bình luận