Capo 6
Lời 1:
[C]Làn gió khẽ, lay [G]nhành hoa rơi, làm tôi [Am]nhớ tới một [Em]người
[F]Thời niên thiếu, [C]chưa biết yêu hận, [Dm]tôi vô tư làm em ướt [G]mi
[C]Và có lẽ, định mệnh [G]là xa nhau, định mệnh [Am]đã mang em [Em]đi
[F]Lạc mất em giữa thế [C]giới ồn ào, [Dm]Nhớ mãi em của ngày niên [G]thiếu
Lời 2:
[C]Mình đã lâu chưa [G]gặp lại nhau, em có [Am]nhớ tôi hay [Em]không ?
[F]Một mình tôi [C]Vẫn mong ngóng đợi chờ,
[Dm]Hồng trần không còn em thật thiếu [G]vắng
[C]Và xem như là định [G]mệnh hai ta, định mệnh [Am]tôi đánh mất [Em]người
[F]Ở thế giới đông [C]đúc xô bồ, [Dm]tôi vẫn mơ được người cạnh [G]bên
ĐK:
Từng [C]thức giấc chung một phòng, uống [G]ly nước em uống thừa
Từng [Am]ăn cơm chung một bàn, ngắm [Em]em lúc xinh như mơ
Từng [F]thấy lúc em thức giấc với [C]dung nhan rất mộc mạc
Xem [Dm]như tôi cũng đã từng được cưới [G]em đúng không ?
Ừ [C]đúng tôi sẽ thừa nhận em vẫn [G]luôn ở trong tim này
Tôi [Am]nhắm mắt mộng mị cũng [Em]mơ có em bên đời
Vậy [F]nhưng nhân duyên tôi chỉ [C]được phép yêu thầm em
Đời [Dm]này tôi vẫn [G]không quên được em [C]
Hiển thị bình luận