Bao nhiêu lần [C]mơ, bao vần thơ, ra đời trong nhung nhớ
Bao nhiêu lời [Am]yêu, ta đã trao, nay chẳng còn ý nghĩa
Người ơi đừng [F]khiến anh thêm đau lòng
Đừng đến những nơi ta từng hẹn [C]hò.
Bao nhiêu lần [C]đau, đau thật đau, anh tổn thương lắm chứ
Cứ ngỡ càng [Am]yêu, mai về sau, người chẳng rời xa nữa
Ngờ đâu dù [F]bao tháng năm trông đợi
Em đi để tôi đây một mình [C]thôi.
Nhẹ như là [C]lá thu rơi, cứ buông lơi, cứ an nhiên trong đời
Để cho ngòi [Am]bút đong đưa trên cung nhạc buồn
Chỉ mong một [F]phút bên em thảnh thơi, ngân nga vài ba câu hát không [C]lời.
Nhẹ như là [C]lá thu rơi ở trên mái nhà
Không một thanh âm, nơi đây không một ai cả
Để nói ra những [Am]lời này, ta cần một người lắng nghe
Chẳng có ai bên cạnh ngoài những sự thật đắng cay
Gửi lời nhạc vào trong [F]mưa, anh chỉ mong ngày mai nắng
Vốn giàu tình yêu nhưng giờ đây đành tay trắng. [C]
Nhẹ như là [C]lá thu rơi, cứ buông lơi, cứ an nhiên trong đời
Để cho ngòi [Am]bút đong đưa trên cung nhạc buồn
Chỉ mong một [F]phút bên em thảnh thơi, ngân nga vài ba câu hát không [C]lời.
Dù sao chẳng [C]có đôi ta, đành đứng xa xa lặng ngắm em lên xe hoa
Để cho kiệu [Am]rước đong đưa trên bản nhạc vui
Chỉ mong hạnh [F]phúc cho em người ơi mong sao em vui bên [C]người
Hiển thị bình luận