Capo 2
Này người em [C]yêu, trong tay bước đi bên [G]nhau, thì thầm,
nói với [Am]em rằng mình sẽ yêu nhau [Em]hoài, trọn đời.
Có sao [F]và có [G]trăng. Có anh [Em]và có [A]em.
Vẽ nên [F]chuyện, tình yêu như là cổ [G]tích.
Nhớ lắm anh [C]ơi, vu vơ những câu giận [G]hờn,
mỗi khi, nhớ đến [Am]anh, em hay trách móc vô [Em]tư, nghẹn ngào!
Tại anh [F]không buồn vì [G]em, tại anh [Em]chẳng sẻ chia vỗ [Am]về,
để bậy [F]giờ, em [G]nhớ, em [C]mơ.
Nhớ [C]lắm, những lúc anh hay làm [G]trò,
cười đùa, từng câu [Am]nói, cho trái tim em nhip [Em]vang.
Giọt nước [F]mắt hay nụ [G]cười,
em vẫn [Em]nhớ vẫn luôn tin [Am]rằng trái tim [F]này,
sẽ không khi nào đổi [G]thay. Biết không [C]anh?
Giờ đây! Ước mong [G]anh, kề bên,
để xua [Am]đi muộn phiền nhớ mong từng [Em]ngày.
Hứa đi [F]anh về ngày [G]sau, cuộc tình [Em]mãi sáng trong tiếng [Am]cười,
ấm [F]lòng cùng nhau bước [G]trong, yêu [C]thương.
Đừng để màn [F]đêm vây quanh và [G]gió cuốn em đi [Em]xa rời không còn bên [Am]anh,
và xóa [Dm]đi bao nhiêu ưu [G]tư kỷ niệm ngày [C]ấy.
Cầm chặt tay [F]anh đi em để không [G]phải xa nhau cùng [Em]sánh
đôi trên đường [Am]dài … Một tình [F]yêu xinh như câu chuyện thần [G]tiên.
Hiển thị bình luận