[D] Làm sao hết thắc mắc, khó [Eb] quá
[Ab] Có anh trong [Eb] đời không [A] thể chịu lìa [Dm] xa
Khi màn nhung mở ra, kịch đã [Dm] bắt đầu
Đèn mầu soi [A] lên, rộn ràng [Dm] sân khấu
Và [A] ban nhạc tưng bừng vang, dạo khúc [Dm] khai màn
Chàng là [A] vai quen, trong vở ái [Dm] ân nồng
Chàng là vai [F] chính, hiệp sĩ mắt [C] xanh
Vì nước yêu [Dm] dân, một đấng anh [A] hùng
Nên nhiều cô phải mê và mến [Dm] yêu chàng
Để buồn cho [A] em, người đóng [Dm] vai thường
Làm sao mà [A] trao tình [F] em cho [Dm] ai ?
Làm [Bb] sao [A] xa người [Dm] yêu ?
Tình trên sân [F] khấu, tình giữa [C] hai vai
Tình giữa chúng [Dm] tôi, tình giữ trong [A] đời
Tình [Dm] đã [A] dâng người [Dm] ơi !
Đêm kịch xong chàng đi cùng với [Dm] ai rồi !
Và màn nhung [A] buông, đời là [Dm] tăm tối
Rồi [A] em lẻ loi, lẻ loi về giữa [Dm] đêm buồn
Còn mùi [A] hương thơm, chàng đã [Dm] ôm em
Chàng là vai [F] chính, hiệp sĩ mắt [C] xanh
Vì nước yêu [Dm] dân, một đấng anh [A] hùng
Nên nhiều cô phải mê và mến [Dm] yêu chàng
Để buồn cho [A] em, người đóng [Dm] vai thường
Tình đã [A] dâng người [Dm] ơi
[D] Làm sao hết thắc mắc, khó [Eb] quá
[Ab] Có anh trong [Eb] đời không [A] thể chịu lìa [Dm] xa
Đêm kịch xong chàng đi cùng với [Dm] ai rồi !
Và màn nhung [A] buông, đời là [Dm] tăm tối
Rồi [A] em lẻ loi, lẻ loi về giữa [Dm] đêm buồn
Còn mùi [A] hương thơm, chàng đã [Dm] ôm em
Đêm kịch xong chàng đi cùng với [Dm] ai rồi !
Và màn nhung [A] buông, đời là [Dm] tăm tối
Rồi [A] em lẻ loi, lẻ loi về giữa [Dm] đêm buồn
Còn mùi [A] hương thơm, chàng đã [Dm] ôm em
Tình em, còn [A] đó, còn [F] trong [Dm] mơ
Người ơi [A] xin đừng [Dm] xa
Lời Việt: Phạm Duy (1985)
Hiển thị bình luận