Capo 2
Chẳng còn là [G]chuyện mộng mơ nữa [D]rồi
Có lẽ hôm [Em]nay tình ta chia hai [Bm]lối
Bao nhiêu niềm [C]vui, chúng ta chỉ vừa [Bm]mới bắt [Em]đầu
Mà tại [Am]sao anh thấy như từ [D]đã lâu.
Đôi chân người [G]đi, theo ai về nơi [D]chốn xa
Chẳng chút bồi [Em]hồi khi mà anh vẫn kịp [Bm]nhận ra
Mây đen cũng [C]vừa kéo tới, để mưa [Bm]rơi nhiều [Em]thêm
Đưa [Am]bóng dáng ấy về trong tâm trí [D]anh.
Dành trọn tình [G]cảm trao em là trân quý nhất đánh [D]đổi thời gian
Chỉ cần mãi [Em]bên em điều anh luôn [Bm]ước bao lần
Có nỗi nhớ [C]nào chưa dứt, xóa [Bm]đi những đêm [Em]sầu
Từ [Am]lâu em đã chẳng còn màng chuyện [D]chúng ta.
Vàng bạc châu [G]báu nào ai mang theo được đến hết [D]kiếp này đâu
Cớ sao buông [Em]lơi đôi tay mặc thân anh cứ [Bm]thế hao gầy
Phải chịu thêm [C]bao đau đớn, lạnh [Bm]buốt từ đáy [Em]lòng
Quên [Am]đi quá khứ mong manh đã từng [D]có nhau, em [G]nhé.
Hiển thị bình luận