Còn gì đâu em, [Am]tháng ngày vui [Dm]qua mất [Em]rồi.
Còn gì đâu [C]em, thôi đừng [F]đắng cay [Am]thêm.
Đoạn đường ta [Am]đi, còn dài lê [C]thê, bởi còn đam [F]mê,
xuôi bươc chân quên về [C]nên nỡ quên câu [E7]thề,
từ đó đôi ta buồn thật nhiều trong tình [Am]yêu.
Đk:
Thôi về đi [C]em, về đi em [Dm]chẳng còn gì nữa [Am]rồi.
Đời đã cho [Am]ta, bao nhiêu cơn [C]sầu,
để từng đêm thâu [Dm]ôi thương nhớ trăng [Em]sao.
Thôi về đi [Em]em, về đi em [Am]một lần này hết rồi [Am],
cuộc tình đôi [Am]ta, em coi như xa [C]la,
bởi nhầm yêu đương [Em]ta bỏ ta chán [Am]chường.
Còn gì đâu [Am]em, nhắc nhở chi [Dm]cho thêm [Em]buồn.
Còn gì đâu [C]em, thôi đừng đến [F]đắng cay [Am]thêm.
Còn gì đâu [Am]em, còn gì đâu [C]em, còn gì đâu [F]em,
xa cách nhau xa [C]rồi, thôi nhé quên trong [E7]đời,
còn có yêu xin hãy làm người lạ nghe [Am]em.
Hiển thị bình luận