Capo 4
Đã [Am]có những lúc ngọt ngào tưởng chừng như [Em]không thể cách xa
Sao bây [Dm]giờ mình lại nhạt nhoà xem nhau như [Em]hai người [Am]lạ
Hạnh phúc [F]nào mà chẳng có [G]giá, yêu thương [Em]quá cho nhau [Am]thật thà
Phải chăng [Dm]là càng hạnh [Em]phúc kết thúc lại càng [Am]xót xa
Có [Am]phải anh không sâu đậm, nhiều lần em [Em]khóc anh chẳng bận tâm,
Hay do [Dm]mình lạc đường vạn dặm,để rồi bỗng [Em]chốc hoá thành [Am]người dưng
Tình yêu [F]mà một người níu [G]giữ sao có [Em]thể đưa ta [Am]trở về,
Đớn đau [Dm]thay hứa quá [Em]hay chia tay lại càng [Am]đắng cay.
ĐK:
Từng có [F]nhau mà chẳng giữ lấy, rồi lạc mất [Em]nhau thì cô đơn lắm đấy
Để đêm [Dm]về một mình bơ vơ, nhớ thẩn [F]thờ một cảm giác nhói [Em]tim đành lặng im rơi [Am]lệ.
Hạnh phúc [F]thế mà còn sóng gió giờ phải mất [Em]nhau vì những chuyện không đáng có.
Nhớ cho [Dm]rằng nỗi đau thể xác, không thấm [F]sâu bằng cảm giác đớn [Em]đau của con [Am]tim.
Hiển thị bình luận