Hamlet Trương: Gm
Anh vẫn [Em]muốn được là đôi cánh [Bm]chim tung trời, và [C]mang theo [D]em đến nơi [G]xa vời
Vì anh vẫn [Em]muốn được là biển xanh sóng [Bm]xô êm đềm, bàn [Am]chân em in [C]hằn trên cát [B7]trắng.
Tình yêu anh [Am]trao về em những giấc [Em]mơ ngọt ngào, [Am]sẽ không phai [C]màu theo tháng[B7] năm
Vòng tay anh [Am]trao về em những phút [Em]giây ân cần, dẫu [Am]cuộc đời không [C]như anh vẫn[B7] mơ.
Anh vẫn [Em]sống hoài niệm cùng bao tháng [Bm]năm qua rồi, bàn [C]tay ánh [D]mắt với đôi [G]vai gầy
Vì anh vẫn [Em]muốn lại gần rồi ôm lấy [Bm]em vào lòng, mình [Am]bên nhau một [C]đời không xa [B7]cách.
Vậy mà từ [Am]khi người đi ôm đớn[Em] đau vô bờ, [Am]cách ngăn con [C]đường sao rẽ[B7] đôi
Người mà em [Am]mong gần bên chăm sóc [Em]em suốt đời, [Am]giống anh nhưng [B7]không phải là[Em] anh.
Làm sao anh [Em]biết lòng anh sẽ thật đau, khi không được [Am]ở bên em như ngày xưa
Làm sao anh [D]biết những lúc em cần anh, để lại được [G]đến bên em thật mau.
Dù anh vẫn [Am]sống khi anh không có em, và anh vẫn [D]bước đi trên[G] đôi chân[C] mình
Mà sao phía [Am]trước chông chênh, con [C]đường dài sao xa quá[B7].
Cầu mong tia [Em]nắng bình minh nơi ngày mới, sẽ về rọi [Am]sáng đêm đen mù khơi
Cầu mong đôi [D]mắt của em sẽ thật vui, để nhìn về [G]phía em luôn hằng tin
Bàn tay nhỏ [Am]bé anh không giữ được em, thì mong ai [D]đó đến cho[G] em bình[C] yên
Nụ cười hạnh [Am]phúc của em, sẽ [B7]theo anh đến trọn[Em] đời.
Hiển thị bình luận