Capo 4
[Am]Đã từng thề bên nhau đến muôn [G]đời
Dù bão tố cũng [F]chẳng rời mà sao em không [C]giữ lời ?
Vội ra [Dm]đi khi hạnh phúc ta còn [Am]nửa vời
Mặc kệ [F]cho nước mắt anh [E7]rơi.
[Am]Dối lòng tìm em trong những [G]giấc mộng
Cuộc đời anh mãi [F]trân trọng người duy nhất ở [C]trong lòng !
Dù anh [Dm]biết tất cả cũng chẳng còn [Am]hy vọng
Mà tại [F]sao anh cứ chờ [E7]mong.
Giá như cuộc tình [Am]mình chỉ là giấc [G]mơ
Anh ước mơ ngày [F]đầu chẳng đến bên [E7]em.
Giá như bao niềm [Am]đau chỉ mình anh [G]mang, cho em [E7]bình an.
Người đàn [Am]ông không bao giờ [Em]rơi lệ chợt bật [F]khóc đau [G]như một [C]đứa bé.
Từng cơn [Dm]đau trong tâm can xé cõi [Am]lòng tan nát. Người [F]ơi ! anh nhớ về[E7] em.
Nguyện cầu [Am]em nơi phương trời [Em]xa vời được êm [F]ấm yên [G]vui và [C]hạnh phúc.
Đừng bận [Dm]tâm anh nơi đây với những [Am]niềm đau ấy
Hẹn [F]em luân kiếp hồi [E7]sinh. Ta [Am]tìm nhau !
Hiển thị bình luận