[Am]Người tình đã xa [Em7]ta, sợi [F]tơ nhân [G]duyên đành chia [C]đôi
[Fmaj7]Họa vào [G]tim nỗi đau thấu [C]trời.
[Am]Là một giấc chiêm [Em7]bao[Em], mà [F]ta ngày [G]qua đắm [C]say
[F]Sự thật mà [G]ta không thể nào [A]tin.
[Am]Khúc bi ai nguyệt cầm,
Theo từng cơn gió nhẹ [Em]cuốn bao nhiêu đau thương trở về là
Mưa tình phai úa tàn [Dm]cánh hoa xưa kia nay còn lại là
[Em]Nơi này đôi mắt [E7]cay.
Gọi tên [Am]cố nhân xưa, người từng khao [Em]khát
Đi con đường chung với [F]tôi dù đường đời [G]bao dối [C]gian
Màn sương [Am]đêm bao vây một hình hài oán [Em]than
Bơ vơ lạc lõng giữa [F]trời kéo lê bước [G]chân vô [Am]hồn.
Cuồng quay [Am]với cơn đau hồn tôi xơ [Em]xác
Đôi tay nhẹ nâng chén [F]tiêu sầu nhưng lại [G]càng sầu [C]thêm.
Nguyệt quang [Am]gieo từng giọt đau thương nào rớt [Em]rơi
Vào con tim tôi yếu [F]mềm, nên tôi tổn [G]thương cả [Am]đời.
Hiển thị bình luận