Capo 1
Một người con tim tan [Dm]vỡ vì yêu đắm say một [C]người
Một người không phai nỗi [A7]nhớ người kia đã quên lâu [Dm]rồi
Một người con tim tan [Dm]vỡ vì yêu đắm say một [C]người
Một người không phai nỗi [A7]nhớ người kia đã quên lâu [Dm]rồi!
[Dm]Tim lại đau, em khóc thật lâu để [C]nỗi sầu qua mau
Trên tay là [A7]ly rượu cay càng uống càng say để [Dm]nỗi đau phai màu
Nhưng sao càng [Dm]uống lại càng đau hơn hay vì [C]muốn ở gần nhau hơn
Không đâu chẳng [A7]ai lại quay về nơi mà những niềm [Dm]đau kia bắt đầu
Một ngày lại [Dm]đến cố nén thở than buồn thì [C]uống để giết thời gian
Ngồi gặm [A7]nhấm kí ức vỡ tan ôi tình [Dm]yêu là thứ tồi tàn
Đồng hồ [Dm]báo đã bốn giờ hơn buồn thì [C]vẫn kéo đến từng cơn
Càng giằng [A7]xé con tim vỡ đôi cho dù [Dm]em giờ đã mệt rồi
Ướt đẫm khóe [Dm]mi em bước đi trong bóng [C]đêm đen dần buông
Em đang khóc [A7]than với vỡ tan, với dối [Dm]gian trong cuộc đời
Em ơi nín [Dm]đi, quên hết đi cho nỗi [C]đau kia ngừng tuôn
Tình yêu [A7]vốn không như chúng ta luôn chờ [Dm]đợi
Một người con tim tan [Dm]vỡ vì yêu đắm say một [C]người
Một người không phai nỗi [A7]nhớ người kia đã quên lâu [Dm]rồi
Một người con tim tan [Dm]vỡ vì yêu đắm say một [C]người
Một người không phai nỗi [A7]nhớ người kia đã quên lâu [Dm]rồi!
Hiển thị bình luận