Capo 2
Đã bao ngày [C]qua em đã quen được gần [G]anh
Những khi buồn [Am]vui em luôn có anh bên [Em]mình
Người nhẹ [F]nhàng quan tâm em, cùng em với [Em]những câu chuyện [Am]đùa
Người [Dm]luôn mang cho em nụ cười ngất [G]ngây.
Thế còn tình [C]yêu anh đã trao về em [G]đây
Những câu thề [Am]ước vẫn mãi khắc trong tim [Em]này
Người nồng [F]nàn bên em, mà sao vẫn [Em]vui bên ai [Am]kia
Thật! [Dm]Em đây thật lòng em không [G]dám, sẽ tin [C]lời anh.
Thật [Am]khó để nói anh biết phải [Em]làm sao đây
Khi tình [F]yêu anh ở [G]giữa hai ngã [C]đường
Một người trao [Em]anh niềm tin, một người [Am]anh trao hy vọng
Con đường [Dm]tình phải chi đừng rẽ [G]đôi.
Giờ anh phải làm [C]sao chọn đây? Khi tim khắc [Am]cả hai hình dung
Vui buồn cùng [F]em nhưng lòng [G]đã mang ước [C]thề
Bao lần sẻ [Em]chia cùng anh, những lời nồng [Am]ấm anh trao
Chẳng lẽ [Dm]anh chỉ đến như [G]giấc mơ.
Anh thật lòng [C]mong gần em, nhưng anh vẫn [Am]còn bên đời anh
Một người mà [F]anh đây nặng [G]mang bao[C] nghĩa tình.
Sao tình duyên [Em]ta dở dang? Sao mình lại [Am]đến với nhau?
Để giờ [Dm]đây cuộc tình này trái [G]ngang khổ đâu [C]đời nhau.
Hiển thị bình luận