Bằng Kiều : F#m
Chiều [F#m]mưa không có em, bờ [Bm]đá công viên âm [F#m]thầm.
Chiều mưa không có [G#m7b5]em, giăng [D]mắc mây không buồn [C#7]trôi.
Gọi [F#m]mùa thu lãng quên, vào [Bm]tiếng mưa rơi êm [F#m]đềm
Trời còn mưa ướt [G#m7b5]thêm cho [D]dài ngày [C#7]tháng không [F#m]tên.
Chiều [F#m]mưa không có em, đường [Bm]phố quên chưa lên [F#m]đèn.
Chiều mưa không có [G#m7b5]em, biết [D]lấy ai chia hờn [C#7]tủi.
Trời [F#m]mùa thu lắm mây, còn [Bm]bước em đi quên [F#m]về.
Vòng tay ôm lẻ [G#m7b5]loi, cho [D]mình còn [C#7]mãi thương [F#m]nhau.
ĐK:
Chậm lặng người [C#m7]đi qua trên đường [D]phố rét [Bm]mướt,
Dấu [F#m]chân chưa tìm [D]về chút [Bm]kỷ niệm ngày [F#m]đầu
Để [C#m7]từng mùa Thu [D]đến, ra [Bm]đi không mang [G]tin, nỡ [C#m]quên thôi đành [F#m]sao.
Kể [F#m]từ em vắng xa, ngày [Bm]tháng bơ vơ quên [F#m]mình.
Mùa thu mưa vẫn [G#m7b5]rơi, không [D]bước chân em tìm [C#7]đến.
Chuyện [F#m]ngày xưa biết sao, mỏi [Bm]cánh chim bay phương [F#m]nào
Còn ngày xuân ấm [G#m7b5]êm, cho [D]mình gọi [C#7]tiếng yêu [F#m]em.
Hiển thị bình luận