capo 6
[Am]Giữa chốn nơi hoang đường muộn màng tôi rơi [C]mãi
Nhẹ nhành chất ngất với [G]ai, ngày đã trôi qua thế [F]nào. Oh uhhh
[Am]Chiếc lá rơi bên hiên nhà mặc kệ người cứ [C]thế
Vì ta cứ bước [G]đi chẳng thấy tôi sao hoang [F]đường
[Am]Uhhhhhh [C]oh
Quên mất tôi đang [G]chẳng yêu ghét chi một [F]đời
[Am]Bàn chân ấy, miệt mài đi mãi vẫn lạc [C]đường thôi
Ngược không [G]gian lật tìm đâu thấy trái tym nằm [F]xuôi
[Am]Giữa hoang liêu có tôi đi [C]về quên mất tôi đang [G]chẳng mang bước tôi ngược [F]đường
Giữa chốn nơi hoang đường nhẹ nhàng tôi rơi mãi
Nhẹ nhành chất ngất với ai, ngày đã trôi qua thế nào. Oh uhhh
Chiếc lá rơi bên hiên nhà mặc kệ người cứ thế
Lạ lùng ngỡ như ta đang tan biến vào trong không gian lặng lẽ
Uh oh... Nhẹ nhành tôi rơi mãi, muôn màng tôi rơi mãi.
Tan vào mây trời bao la có biết ngoài kia
Ai đi tìm không gian ngược xuôi đâu hay tan vỡ
Cứ thế qua đi xin là thế
Rồi từ đâu có nước mắt tôi xin bình yên
giấc mộng vẫn hồn nhiên thênh thang đãng trời
Tan đi để về đâu...
Hahhhh....Hahhhhh
Bàn chân ấy, miệt mài đi mãi vẫn lạc đường thôi
Ngược không gian lật tìm đâu thấy trái tym nằm xuôi
Giữa hoang liêu có tôi đi dẫu gió sương lạ thường
.. Dẫu gió sương lạ thường
Mang bước tôi ngược đường.
Hiển thị bình luận