Capo 2
Từ [C]khi sinh ra đến [G]khi lên ba, biết [Bdim7]kêu ngân nga những [Am]câu la la.
Từ [C]sớm đến tối mải [G]mê vui chơi, dẫu [Bdim7]đi muôn nơi chẳng [Am]lo mưa rơi.
Ăn [F]gì cũng có [G]bố lo, chơi [Esus4]đùa chẳng sợ [Am]nắng to.
[F]Xong xuôi cứ thế lăn ra [G]khò khò.
Rồi [C]khi hai mươi đến [G]khi ba mươi, vẫn [Bdim7]lo vui tươi bước [Am]trên cuộc đời.
Dù [C]có sóng gió, bão [G]hay mưa to, vẫn [Bdim7]vô tư lo, vẫn [Am]không nhằm nhò.
Con [F]chỉ cần có [G]bố thôi, vì [Esus4]bố sẽ giúp [Am]cho con.
Vượt [F]qua mọi thăng trầm đi đến thành [G]công.
Bố là tất [F]cả là người [G]tuyệt vời nhất [C]trên đời.
Bố là tất [F]cả là niềm [G]vui và lẽ [C]sống.
Bố là tất [F]cả là người [G]hùng ở trong thế [C]giới của [Am]con.
Bố là tất [F]cả bố ơi bố [G]ơi.
Bố là tất [F]cả là người [G]tuyệt vời nhất [C]trên đời.
Bố là tất [F]cả là niềm [G]vui và lẽ [C]sống.
Bố là tất [F]cả là người [G]hùng ở trong thế [C]giới của [Am]con.
Bố là tất [F]cả bố [G]ơi bố [C]ơi.
Hiển thị bình luận