Nhiều khi [C]muốn, em là cơn [G/B]mưa, dìu anh [Am]đến những chân trời [Em/G]xa
Mưa rất [F]hiền và dịu [C]dàng, từng đêm đứng [F]dưới hiên nhà em với [G]mưa
Những hơi [C]ấm, lan tỏa thâu [G/B]đêm, nhìn vào [Am]ánh mắt em nói [Em/G]rằng
“Anh muốn [F]được... mãi sau [C]này, tận sâu trong [F]trái tim này anh vẫn [G]yêu.”
Là những [C]lúc mưa nhẹ ru [G/B]em viết lên lời [Am]ca và muôn khúc [F]nhạc
Ngồi nghe em [C]hát mưa cười và mưa đã [F]nói bao lời với [G]anh...
Là khi mưa ướt bờ [C]vai gầy em nhẹ run bối rối nhìn [G]anh
Cùng anh chia sớt vòng [Am]tay ôm anh dịu dàng giây phút đầu [Em]tiên
Em đứng bên anh thật [F]lâu, để lại lung linh muôn [C]hạt mưa rơi
Và điều gì [F]đó như đang ngập ngừng trên khóe [G]môi...
Nhiều khi mưa đã làm [C]anh buồn khi chùn bước trước ánh mắt [G]em
Chẳng thèm xin lỗi một [Am]câu cho anh đợi mãi giữa những [Em]giấc mơ
Em đến nhưng rồi lại [F]đi, để mình anh giữa đêm [C]lạnh trống vắng
Chờ đợi khoảnh [F]khắc anh lại được đứng với [G]em... trong [Ab]mưa [G] [C]
Hiển thị bình luận