Nàng đi [F#7]qua lối [C#m7]đó
mùi hương bay theo [Bm7]gió [C#m7]
Giọt cà phê vẫn [Dm7]đó mà chẳng có mùi [C#m7] hương
bay theo đôi bàn chân [B/F#] [F#7]
Nàng đi [F#7]qua lối [C#m7]đó
nhiều anh hay đứng [Bm7]ngó [C#m7]
Giọt cà phê tôi [D]uống thật chẳng [C#m7] làm sao
hương phai tự thuở nào.[B/F#] [F#7]
Nàng đẹp dịu dàng như làn mây [D?]qua ngã [C#m7] tư này ,
mang về [Bm7] đây mùa thu lá rơi [A] đầy,
khiến bao anh [Bm7]cà phê tí tách rơi [D?]
từng ngày trông [C#7] ngóng dáng em.
Vì nụ cười đó ngỡ như [F#7] hoa cười, [C#m7]
vì một làn tóc ngỡ như [Bm7] mây trời [C#m7]
Hình dáng ấy qua [D] đây từng ngày mây [C#m7] trôi
lạc loài bao anh [Bm7]bao anh đắm [C#m7]say.
Vì nụ cười đó ngỡ như [F#7]quen rồi [C#m7]
và rồi từng bước bước [Bm7]chân tuyệt vời. [C#m7]
Hình dáng ấy như [D]mây từ trời qua [C#m7]đây
từng chiều bao anh [Bm7]bao anh ngất [C#m7]ngây
Hiển thị bình luận