[C]Tôi không tin đời tôi có em rồi[G] phải xa em suốt[Am] đời
Nắng[F] ấm nơi người xa thật xa cớ sao lại[C] cho mưa gió nơi[G] này.
Tôi[C] không tin tình em dễ yêu rồi[G] dễ quên nhau mất[Am] rồi...
Đã[F] thế nay tình tôi đành thôi không còn nhớ đến[Am] ai.
[C]Trong nhân gian giờ đây có muôn ngàn [G]lối đi em đã[Am] chọn,
Những[F] bước đi của tôi giờ đây, phải đi về[C] đâu để thấy em[G] tôi
[C]Khi đôi ta gặp nhau, biết đâu rồi[G] sẽ xa nhau suốt[Am] đời,
Nắng[F] ấm cho mình em thật sao ? Nơi này gió mưa[Am] hoài.
[ĐK]
Ngày tình yêu tìm[C] đến chúng ta anh nào[G] đâu có hay,
[Am]Ngày mình xa nhau đã đến như[Em] trong giấc mộng,
[F]Rồi mai đây nếu trên đường[C] đời thấy nhau
Biết[Dm] nói ra sao đây em (dù) tình đã[G] qua.
Rồi tình yêu rời[C] bến chúng ta đi về[G] nơi rất xa
[Am]Người về một phương biết đến khi[Em] nào gặp lại
[F]Rồi mai đây nếu trên đường[C] đời thấy nhau
Hãy[Dm] nói anh nghe sao em đành lòng bỏ[G] đi,
Tình đành[C] dở dang thôi. (Để tình ta đành dở dang thôi.)
Hiển thị bình luận