Ngày em [C] quay lưng đi, em [G] mang luôn theo trái [Am] tim này rồi
Cả nước [F] mắt nuối tiếc, cứ [G] thế không đang ngừng [C] trôi
Một mình [F] anh ôm đau [G] nhói như rơi [Em] xuống vực [Am] tối
Biết làm [Fm] sao, biết thế [C] nào ?
Mình từng đã có [F] những kí ức đã [G] trải qua bao mùa [Em] vui, mùa [Am] buồn
Thương [F] em biết mấy, khi [G] chúng ta đã cùng [C] vượt bao khó khăn
Sợ thì một mình [F] anh nơi đây, ngồi [G] nghĩ đến em [Em] vui cùng người [Am] ấy
Biết làm [Fm] sao? Làm sao [G] đây?
Nhìn nụ cười em [C] trong đôi mắt ấy, anh giờ [F] đây đã thấy:
Em thật [G] sự giờ đã rất đắm [Am] say
Cám ơn giúp [Dm] anh thật nhiều, để anh nhận [C] ra một điều
Để anh [F] biết đâu là chán, đâu là [G] yêu ?
Ngày và đêm giờ [C] như nhau thôi, anh giờ [F] đã mất lối
Chẳng còn [G] gì để thiết [Am] tha
Tình yêu ấy [Dm] đã đến bên em giúp [C] anh thật nhiều
Để [F] anh hiểu một điều:
“Anh [G] chẳng phải người em [C] yêu”
Hiển thị bình luận