Tone Ngọc Lan là G#. Capo 1 chơi G
Con đường tôi [G]về, còn lá me [C]xanh
Còn dòng sông [D7]nhỏ, êm đềm uốn [G]quanh
Còn em thơ [Em]nhìn, ánh mắt lạc [C]loài
Manh áo rách vai, cợt đùa với [G]da
Sáng trong bầu [D7]trời, mầu da sạm [G]tối [D7]
Con đường tôi [G]về, rực nắng ban [Am]mai
Còn hàng hoa [D7]đỏ, mùa hè thắm [G]tươi
Còn em ngày [Em]nào, áo trắng thẹn [C]cười
Nay đã vào [D7]đời, nụ hồng lả [G]lơi
Phong sương dạn [D7]dầy, tuổi xuân đoạ [G]đầy
Khi tôi [Em]về, tình quê hương ngạt [C]ngào
Khi tôi [Am]về, lòng yêu thương dạt [D7]dào
Kỷ niệm xưa năm nào, đầy vơi trong tim [Bb]đau [D7]
Khi tôi [Em]về, nhìn dân tôi ngỡ [C]ngàng
Khi tôi [Am]về, nhìn [Cm]quê hương điêu [G]tàn
Nhìn tuổi thơ nghèo [D7]nàn, nuôi đời trong [G]dối gian [D]
Con đường tôi [G]về, còn tiếng chim [C]ca
Còn hàng phố [D7]nhỏ, nhập nhoà bóng [G]ma
Còn anh mệt [Em]nhoài, trên đôi nạng [C]gỗ
Trên chiếc xe [G]lô, lê giữa chợ [Am]đời
Nuôi thân khô [D7]cằn, giọt mồ hôi [Bb]rơi [D]
Con đường tôi [G]về, còn đó như [Am]xưa
Nhưng người năm [D7]cũ, là xác chưa [G]đưa
Cha về tử [Em]tù, đau thương hao [D7]mòn
Mẹ quê gầy còm, mong manh áo [C]vá
Vá được áo [D7]đời, hồn rách tả [G]tơi
Hiển thị bình luận