Capo 4
[Am]Ta đã từng gửi hết mùa [Em]xuân vào một dáng hình
[F]Ngỡ rằng [G]tay trong tay sẽ [C]băng qua cõi thế đến [G]tận cùng.
[Am]Nhưng đời như bản so[Em]nata tan vỡ
Không [F]khúc nhạc nào trọn [E7]đầy như mộng [Am]tưởng ban thơ [E7]
Ta yêu [Am]nhau khi tuổi trẻ là vườn [Em]nguyên sơ
Tình yêu [F]nảy mầm [G]trong sương mai, [C]trong veo như tiếng [G]dương cầm thánh [C]thót
[E7]...Ngày [Am]đó, mỗi bình minh là một đoản [F]khúc dịu dàng
Và [Dm]ta tin, chỉ cần [Bm7b5]yêu thương, thế gian sẽ [E7]trở nên dịu ngọt
Tình yêu đâu chỉ là [Am]những hẹn ước ngọt ngào thề [G]nguyện
Còn là con [Dm]đường chênh vênh những [G]thăng trầm niềm [C]tin
Ta đã [Dm]từng là hai ngôi [E7]sao lấp lánh giữa [Am]vòm trời mênh mông
Giờ [Dm]đây chỉ còn chút [Bm7b5]ánh sáng mơ hồ [E7]trong đêm đông
Tình [Am]yêu là trăm ngàn vết chạm khắc vào [G]con tim mỏng manh
Là những lời [Dm]chưa kịp nói, giờ [E7]hoá thành sương [Am]khói
Ta đã [Dm]từng là giấc [E7]mơ tinh [Am]khôi giữa ban mai
Giờ [Bm7b5]đây chỉ còn những [E7]mảnh vỡ không [Am]thể ghép lại
Bridge:
Thời [C]gian trôi như cơn bão khôn [G]cùng
Bụi mờ [Dm]phủ giăng giấc [G]mơ đã viết [C]chung
Khi ánh [Dm]mắt không còn nhìn [C]nhau tha thiết
Ta [Bm7b5]buông tay, dù trái tim chưa thể [E7]quên.