[Am]Từng hạt sương đêm rơi trên mặt [G]người,
[F]Nhìn vào không gian mây đen [E]mịt mờ.
[Am]Phía trước khói sương khiến đôi bờ [G]mi cay,
[F]Trút hết vấn vương giấu trong từng [E]cơn say.
Người hãy [Am]nói xem tôi nên [G]làm gì?
Một màu [F]tối đen cuốn lấy [E]tôi không rời…
Chờ đợi điều gì sắp tới [Am]có đưa tôi qua cơn giông này?
Trời lạnh giá buốt [G]đau từng vết thương chưa mờ tan.
Rồi lại bước tiếp [F]giữa những không gian như vô hình.
Lang thang trong mơ [E]hồ, loay hoay trong bi hài. Tôi ko thấy lối về…