Capo 4
Ta từng [Am]đã có với nhau đoạn đường ngần [Em]ấy yêu thương nhiệm màu
Ngọt và [F]đắng có nhau nhưng thực [G]ra chưa hề hiểu [C]thấu
Cứ tưởng [F]ta đã lớn khôn và đã yêu [Em]hết cả trong tâm hồn
Khi hờn và [Dm]dỗi vẫn còn mới [Em]thấy mình thật trẻ [Am]con
Anh chẳng [Am]dám nói với ai liệu họ có [Em]giống như ta hiện tại
Họ đâu [F]biết đúng sai chia sẻ [G]xong họ bỏ ngoài [C]tai
Nên chỉ [F]biết cố nén lòng để ôm hết [Em]những cô đơn, tuyệt vọng
Anh như có [Dm]mắt không tròng nên [Em]không thấy được hạnh [Am]phúc
Ta chưa từng [Am]trải phải không em cho nên nỗi [Em]đau cứ kéo dài thêm
Để nhung [F]nhớ dày vò mới [G]thèm giây phút êm [C]đềm
Cứ mỗi lần [F]đắm với men say bao nhiêu ký [Em]ức cứ thế bủa vây
Dồn tâm [Dm]trí nơi này khép đôi [Em]mi nhưng lại nhìn [Am]thấy
Ta đã từng [Am]vẽ trước đường dài mang theo những [Em]thứ tốt cho cả hai
Tưởng nắm [F]chắc tương lai ai [G]ngờ vơ lấy thất [C]bại
Trưởng thành thật [Am]quá khó phải không hay ta cứ [Em]mãi suy tư viển vông
Để khi [Dm]thấy thất vọng gom thương [Em]hại lấp đầy khoảng [Am]trống