1. Thương mà [Gm] chi khi xa cách nghìn [D7] trùng.
Yêu mà [D7] chi khi không cùng lối đi [Gm] chung.
Nhớ mà [Gm] chi cho trái tim não [D7] nùng.
Thương một [D7] người, thương suốt cả trăm [Gm] năm.
2. Em còn [Gm] yêu, yêu mãi chỉ một [D7] người.
Anh còn [D7] thương yêu em nữa hay không [Gm] anh ?
Sao em [Gm] thấy tim mình như băng [Eb] giá.
Nên đôi [D7] lần tưởng mất một người [Gm] thương.
Chorus :
Thương nhớ [Gm] lắm người ơi ! Thương nhớ [Cm] lắm !
Rằng một [F] người, nụ cười sáng trong [Bb] tim.
Trong giấc [Eb] mơ sao cứ mãi đi [D7] tìm.
Thấy lòng [D7] đau nhức nhối chỉ lặng [Gm] thầm.
3. Thương mà [Gm] chi nhung nhớ đến tận [D7] cùng.
Để nhói [D7] lòng rồi suốt kiếp nhớ [Gm] nhung.
Nhưng thầm [Cm] thề chúng ta sẽ tương [D7] phùng.
Thế gian ! [D7] Hỡ… Sao ngang trái vô [Gm] cùng !...