Capo 1
Ngân nga câu [Em]hò ơi trên sông vắng đò đò hỡi ở [G]đâu
Cho tôi nhắn [Em]người tha phương xứ đời lắm nỗi [Am]lầm than
Bôn ba phong [D]sương đầy gian [G]khó lo cơm không [Bm]no mặc không [C]có
Khổ tận cam [D]lai trần gian đầy ải bi [C]ai.
Thương cho thân [Em]trai bao năm vất vả cày bừa cuốc [G]bẫm
Lo cho tương [Em]lai mai sau sẽ được mẹ cha [Am]ấm no
Không lo gian [D]nan gặp sóng [G]gió không tham sân [Bm]si về ai [C]đó
Bán lưng cho [D]trời, [B7]bán mặt cho [Em]đời.
Anh [Em]ơi, anh vất vả [C]rồi năm tháng hao [D]mòn, chai sần bàn [G]tay anh
Mà anh [Am]ơi, thương anh quá [Em]rồi
Thương sao những [D]chiều mệt nhoài đôi vai gánh [Bm]trọn nặng nề
Bao nhiêu nỗi [D]niềm chất chồng lê [C]thê.
Anh [Em]ơi, anh vất vả [Em]rồi khuya sớm dặm [D]trường, kiếp người tha [C]hương
Mà bao [Am]đêm, mắt ướt mi [Em]sầu
Thương lắm thân [D]người bụi mờ mong lắm sao [Bm]đời nhẹ nhàng
Với chàng trai [D]em thương nhất trên [Em]đời.
RAP:
Không như người [Em]ta yêu bằng tai và con [Am]mắt
Em thì thương cái tánh chịu [D]khó nên nguyện một lòng mà son [Em]sắt
Cảm ơn đã giữ lời hứa là chẳng yêu ai bằng [Am]em
Bởi để nói về chiều [D]vợ phải cấp cho anh bằng [Em]khen
Cảm ơn vì đã vun xới cho đôi ta chẳng chi nề [Am]hà
Bỏ lại ngày tháng rong [D]chơi chỉ đi làm rồi đi về [Em]nhà
Tảo tần bôn ba khuya sớm dù mệt rã [Am]rời
Nên là thương anh lắm anh [D]ơi anh vất vả [Em]rồi.