Capo 2
1. Em đã [Em] qua những ngày giông [Em] bão.
Để chờ mong [D] anh ở nơi xa [G] nhớ.
Anh [Em] ơi Thu về rồi [C] đó !
Có nhớ Hà Nội không [B7] anh ?
2. [D] Anh lặng đọc tin [C] em.
Anh [C] nhớ Hà Nội và [B7] em.
Anh chợt [C] thấy cơn mưa dịu dàng bay [Am] đến.
Vẫn là Hà [B7] Nội…Hà Nội và [Em] em.
Chorus :
Hà Nội [Em] ơi ! Thôi đừng hờn [G] nữa.
Cất cơn [Am] mưa và khói gió [G] lại.
Vì anh [Em] biết Hà [E7] Nội nhu mì nũng [Am] nịu.
Lớt phớt [B] ghen rồi lại thẹn [B7] ngay.
3. Anh yêu [Em] em và yêu Hà [G] Nội.
Chẳng kề [Am] vai Hà Nội và [Em] em.
Tiễn em [E7] về anh lê bước sang [Am] Thu.
Ờ chốn [D] ấy Hà Nội sao quuyến [C] rũ.
Em ngủ [B7] vùi anh vẫn mải mê [Em] yêu.
(Để kết)
[Em] Em…Hà Nội thương thương [Am] lắm !
Chẳng [D] biết dỗi hờn [G] đâu.
Anh vẫn [C] nhớ em và Hà [G] Nội.
Vẫn mãi [B7] là Hà Nội và [Em] em.