Capo 4 (hoặc 2 tùy tông)
Ngày hôm [Gmaj7]qua em chợt mang nắng tới
Chợt làm ngẩn ngơ đắm [Em7]say anh chiếc hôn bối rối
Chợt làm nên câu [Am7]ca, chợt gọi mùa xuân qua
Đường dài tay trong [D7]tay anh nghe mùa xuân ôi đắm say[D7b9].
Và rồi em nơi thật [Gmaj7]xa anh mang tình yêu không phôi pha
Mỉm cười khi bỗng nhớ [Em7]em anh nâng câu hát
Hát yêu em thật [Am7]nhiều, nhớ môi em thật nhiều
Muốn theo mây và [D7]gió nơi phương trời đó anh đợi ai[D7b9].
Nếu mây kia mang người [Gmaj7]yêu anh đi về nơi nào xa vời
Nếu xa xôi đành để [Em7]riêng hai ta về hai phương trời
Có hay chăng không người [Am7]yêu anh mong rằng tim mình không rời
Để ngày đêm anh với [D7]anh, mong một ngày không cách xa[D7b9].
Biết đâu mai đây là [Gmaj7]mây thênh thang ngừơi say bên mình
Biết đâu anh nhẹ nhàng [Em7]nâng trên môi này câu ru tình
Biết đâu xa xôi chẳng [Am7]thêm cho anh lẻ loi một bóng hình
Anh tin ràng trái [D7]tim mình có riêng hình bóng em[D7b9]
Dù cho mình cách [Gmaj7]xa.