capo 1
Vòng hợp âm:
[Am] [G] [F] [C]
verse 1:
Hạ Sài [Am]Gòn mấy nay đứng gió, thêm thơ thẫn mấy cành liễu vương
Đếm từng [G]ngày chờ em quay lại, con tim vướng bận bao điều nhiễu nhương
Bản [F]thân vẫn chưa thấu hiểu hết được nghĩa của hai từ “yêu thương”
Chỉ biết mỗi [C]khi được ngồi ngắm nhìn em là trong tim anh lại như hóa triều cường
Thế [Am]gian này có biết bao đường, vậy mà gã trai lại si đường tim em
Ham [G]muốn bao lâu đã kìm nén, anh say cuộc tình như say bộ phim đen
Không [F]thể để dòng lệ em hoen, anh phải cố để bảo vệ tình yêu này
Không em nhiều [C]ngày mây đen kéo đến ồ ạt như cơn bão đã dạt vào chiều nay
Tình mình [Am]đẹp, lãng mạn như diều bay, vòng tay em xóa tan mọi giông gió
Tất cả [G]bài anh viết nên đều hay, bởi vì nó luôn có em ở trong đó
Yêu [F]xa ai bảo là không khó? Chẳng qua cả hai chấp nhận tâm chân thành
Rằng sẽ [C]vượt chông gai và thử thách, thậm chí hy sinh luôn cả tuổi xuân xanh
Nên em [Am]à, anh thương em nhiều lắm! Thương ánh mắt đã bao lần ứ lệ
Thương tấm [G]lòng chất chứa niềm mơ ước sau này ta sẽ trở thành cặp phu thê
Rồi ánh [F]dương phía chân trời sẽ sáng, ngày em về đã cận kề bên anh
Và bóng [C]hình người con gái tỏa nắng ấy sẽ làm cho lá trên cành thêm xanh
hook:
Ngày em [Am]về, lá trên cành thêm [G]xanh
Ngày em [F]về, nơi góc [C]tối phía chân trời kia sẽ [Am]sáng
Ngát hương thơm đời [G]ta
Cát vương trên sóng [F]dài
Biển rì [C]rào, hát lên vơi mệt [Am]nhoài
verse 2:
[Am]Linh vật của trời là đất, còn của em là cả cuộc đời của anh
[G]À ơi tiếng ru của gió, em làm xoa dịu buồn phiền bủa quanh
[F]Anh biết tình mình sẽ khó, sẽ đôi lúc khiến ta nản lòng
Yêu [C]xa nửa vòng thế giới, khó như nắng hạ muốn mình sang đông
Em về [Am]lẹ có người đang mong, đang trông ngóng từng giờ từng phút
Hơn tất [G]cả mong ước tự do của người tử tù lo sợ từng chút
[F]Vạn loài hoa đẹp nhất, không có tuổi nở rực bằng em
Câu ngôn [C]tình lãng mạn anh viết xứng đáng được Xuân Diệu tặng bằng khen
Cửa cài [Am]then tim ai hé mở, xây chỗ ở trong đây mất rồi
Miệng lắp [G]bắp khi chợt nghe thấy giọng hát ai kia từ đâu cất lời
Mà sao [F]trời cũng thật lém lỉnh, sắp đặt duyên mình phải yêu xa
Anh cũng [C]không phải người điêu ngoa, hứa hẹn sẽ trao cho em thật nhiều quà
Đã [Am]đầy ta quyện trong chiều tà, tâm là là lả lướt theo mây khói
Từng ngón [G]tay đang mong siết chặt, tay em bất chợt khẽ chạm vào tay tôi
Nói [F]dối diều hâu sẽ tha, nên anh nói thật rằng mình hạnh phúc lắm
Ra-đi-[C]ô sau này rồi sẽ phát về một mối tình đẹp đã yêu vài chục năm
hook:
Ngày em [Am]về, lá trên cành thêm [G]xanh
Ngày em [F]về, nơi góc [C]tối phía chân trời kia sẽ [Am]sáng
Ngát hương thơm đời [G]ta
Cát vương trên sóng [F]dài
Biển rì [C]rào, hát lên vơi mệt [Am]nhoài