Đêm dần buông[Em] một mình anh xót xa[bm] quạnh hiu.
Bỗng gặp em[D] cùng bên em sánh vai[Em] như ngày xưa.
Nhưng giờ đây[Am], tình mình đã mãi xa[Em] phương trời nào.
[F#] Cho lòng anh càng thêm thương nhớ.[B]
Sao em vội đi[Em] bỏ lại bao đắng cay[Bm] cho tình ta.
Anh luôn thầm[D] mong rằng em sẽ quay[Em] về bên anh.
Ôi còn đâu[Am] dấu yêu ta trao[Em] ngày nào.
Em xa rồi[B] làm tim anh [em]héo sầu.
ĐK:
Còn đâu[Am] em hỡi yêu dấu[D] ngày xưa.
Chỉ còn[G] lại đây với những[C] kỉ niệm.
Một mình[Am] lang thang cơn mưa[B] buổi chiều.
Tan nát[C] xót xa[D] lòng anh[G] em hỡi!
Và em có nhớ[Am] cơn mưa chiều nào.[D]
Cùng anh chung bước[G] trên con đường về.[C]
Giờ đây xa vắng[Am] em yêu thật rồi.[B]
Tình đã[C] bay xa.....[Em]