Ngợi[G] ca Chúa từ ái ban[C] ơn lạ[G] lùng
Đời[Em] tôi vốn tràn những lệ [A] đắng
Tôi[G] đã hư mất bao ngày
Lầm[C] than trong nơi tội[G] đầy [D/F#]
Mà[Em] ơn Chúa thương[D] xót khoan[G] nhân.
Đời[G] tôi rất nhiều nỗi gian[C] lao, u[G] sầu
Buồn[Em] lo đã làm vắng niềm [A]/[D] tin
Nhưng[G] Chúa đã cứu tôi về
Nghỉ[C] yên trong tay nhiệm[G] màu[D/F#]
Thật[Em] ơn Chúa rộng[D] lớn, vô[G] biên.
Thời[G] gian đã chồng chất trên[C] tôi tuyệt[G] vọng
Tìm[Em] đâu thấy được nghĩa cuộc[A] sống [D]
Ơn[G] Chúa đưa dắt tôi vào
Tình[C] thương mênh mông tuyệt[G] vời[D/F#]
Bàn[Em] tay Chúa hằng[D] nắm giữ[G] tôi.
Rồi[G] đây Chúa lại đến đem[C] tôi về[G] Trời
Làm[Em] sao nói được hết niềm[A] vui[D]
Khi[G] đứng bên các thánh đồ
Ngợi[C] ca tôn vinh danh[G] Ngài [D/F#]
Về[Em] ơn Chúa chuộc[D] cứu chính[G] tôi.