1. Đến khi [Am] nào con mới [C] biết đến khi [F] nào con mới [C] biết từng phút giây trên đời [F] là bước chân về [E7] trời. Có khi [Am] nào con nuối [C] tiếc có khi nào con nuối [F] tiếc đời sống [Am] qua bao ngày [E7] chưa biết tìm ngày [Am] mai.
ĐK: [Am] Hãy thức dậy [G] đi hỡi [F] ai còn ngủ [E7] mê. Chớ quên câu [Am] thề, quên lối [G] về, quên kiếp [G] người xa [E7] quê. [Am] Hãy nhớ lại [G] đi hỡi [F] ai còn lãng [G] quên, bước qua kiếp [Am] người, qua cõi [E] đời, lên được [E7]trời đẹp [Am] tươi.
2. Đã bao lần con xa Chúa đã bao lần con hoen úa, này bước chân hoàng đàng chìm bóng đêm muộn màng lúc men đời ra cây đắng chốn quê nhà xa xôi lắm còn chút tình yêu này xin dám Trở về đây.
3. Chúa nhân từ luôn yêu mến, Chúa nhân từ luôn trông đến lòng xót thương cao vời bền vững qua muôn đời nắng xuân về cây thay lá lá thay màu xanh tươi quá nguyện kính dâng lên Ngài năm tháng đẹp niềm vui.