Đêm khuya [G]rồi mà tại sao chẳng [C]thể ngủ được
Là vì hình [D]bóng ấy đã vấn vương ngay từ giây [G]phút mình gặp
Nhưng sao [G]giờ? Vì ngày mai còn phải [C]thức sớm
Để [D]đi kiếm ăn vì nhà còn bao [G]việc
Muôn câu [G]chuyện mà tại sao chẳng [C]thể thành lời?
Mà lại chỉ [D]biết nhắn dăm ba câu "Em đã ăn [G]cái gì rồi?"
Xem như [G]là liều một phen tìm em [C]ngỏ ý
Quyết [D]tâm để mời được em tà tưa với [G]mình
Thôi thì cho anh xin mời [G]em một ly trân châu đường [C]đen
Thế giới bao nhiêu [D]người nhưng tại sao lại lỡ say [G]em?
Này em gì ơi có [G]thấu tâm tư anh từ bấy [C]lâu
Chẳng dám thốt ra [D]câu anh đã trót yêu em từ [G]lâu
Này em gì ơi có [G]thấu tâm tư anh từ bấy [C]lâu
Chẳng dám thốt ra [D]câu anh muốn bên em bạc mái [G]đầu
RAP
Thanh [G]xuân như một tách trà nếu em muốn ấm [C]áp thì cứ để anh pha
Quan tâm của anh [D]nhiều giống như bộ y tế
Vì yêu thương luôn là như thế ngay [G]cả khi không có CORONA
Ey người yêu em [G]đây cò cưa kiểu xưa không một ai on [C]Face
Kể cho nhau nghe về những điều mà ta [D]thích. Đôi chân mình vượt qua đích
Trước em yêu đơn phương thì [G]giờ đã có anh thương như là Karik