Capo 3
[C] Có những lúc anh ước thời [F] gian ngừng lại.
[C] Có những lúc anh muốn quay [Em] về ngày xưa.
Trở về [Fmaj7] nơi ký ức như chưa bắt đầu.
Trở về [G] nơi ta mới [Cmaj7] quen nhau.
Trở [Dm7] về ngày đầu tiên giấc mơ yêu [G] còn [C] đầy.
[C] Em có nhớ khi tim mình [F] như ngừng đập [C],
là khi ta trao cho nhau nụ [Em] hôn đầu tiên.
Bàn tay [Fmaj7] ấy nắm lấy tay anh không rời.
Bờ môi [G] ấy ấm áp [C] vô cùng.
[Dm7] Ngày hôm qua ai [G] sẽ cất đi [C] giùm ta ?
Đừng xoá nụ [F] hôn ấy.
Đừng xoá ký [G/B] ức này.
Đừng xoá đi [Dm7] hết từng ngày mưa [G] nắng, đưa đón, nói [C] cười.
Để mỗi ngày [F] đang tới dù không còn [G/B] bên nhau thật [Am] lâu.
Nhưng [Dm7] tim vẫn luôn chung [G] những nhịp đập [C] thân quen.
Dù chỉ một [F] giây phút anh lỡ đánh [G/B] rơi tất cả
thì em vẫn [Dm7] luôn ở đây nhặt [G] lấy ký ức riêng [C] mình.
Rồi [F] cất vào thương nhớ để mong mình [G/B] bên nhau lần [Am] nữa.
Đôi [Dm7] tim lại rung lên [G] những nhịp đập [C] thân quen.
[F] Cho anh một [G] giây thôi níu em [Em] lại bằng những ký [A7] ức trong mơ.
Dù [Dm7] là bật khóc anh [G] cũng sẽ không để [C] em rời xa.
Ngày mai thức [F] giấc bên em là [G] ai ?
Có [Em] phải một người rất [Am7] đỗi thân thương ?
[Dm7] Còn hai ta em [G] đã xoá đi [C] thật sao?
Đừng xoá nụ [F] hôn ấy.
Đừng xoá ký [G/B] ức này.
Đừng xoá đi [Dm7] hết từng ngày mưa [G] nắng, đưa đón, nói [C] cười.
Rồi [F] cất vào thương nhớ để mong mình [G/B] bên nhau mãi [A7] mãi.
Đôi [Dm7] tim lại rung lên [G] những nhịp đập [C] thân quen.