capo 4
trách ai bây [Am]giờ duyên phận ta đến [Em]đây xong rồi
khóc cho duyên [F]mình, còn nụ [G]cười ta [C]vẽ cho em
áo hoa pháo [Am]hồng, đứng nhìn em sánh [Em]đôi bên chồng
trâm hoa thế [F]phiệc đâu bận [G]lòng tay trắng [Am]lông bông
chuốc say thân [Am]mình để niềm đau lắng [Em]sau đêm tàn
nói yêu vô [F]vàng rồi lỡ [G]làng người [C]bước sang ngang
đứng trước sang [Am]giàu, yêu và thương có [Em]sao cũng được
vậy đành [F]thôi chẳng còn [G]mong nữa [Am]rồi
DK:
duyên do trời nên [F]khó đến, phận do ta nên [G]dễ buông
tạm biệt người từng [Em]thương khó hơn mang trăng sao trời [Am]xuống
tiếc thay mình không [F]chung bước, cũng lên xe nhưng [G]khác đường
em dừng lại ga [Em]trước anh đớn đau về cuối [Am]đường
phố hoa màu em [F]ước muốn, để lại anh lời [G]hứa xuông
mấy ai yêu [Em]mà đến lúc chia xa lại chẳng [Am]đau buồn
rượu nồng người mừng em [F]vu quy, màu son hồng tô em [G]nhớ gì
duyên do [Em]trời dẫu hai nơi phận ở đôi [Am]mình.
chuốc say thân [Am]mình để niềm đau lắng [Em]sau đêm tàn
nói yêu vô [F]vàng rồi lỡ [G]làng người [C]bước sang ngang
đứng trước sang [Am]giàu, yêu và thương có [Em]sao cũng được
vậy đành [F]thôi chẳng còn [G]mong nữa [Am]rồi
DK:
duyên do trời nên [F]khó đến, phận do ta nên [G]dễ buông
tạm biệt người từng [Em]thương khó hơn mang trăng sao trời [Am]xuống
tiếc thay mình không [F]chung bước, cũng lên xe nhưng [G]khác đường
em dừng lại ga [Em]trước anh đớn đau về cuối [Am]đường
phố hoa màu em [F]ước muốn, để lại anh lời [G]hứa xuông
mấy ai yêu [Em]mà đến lúc chia xa lại chẳng [Am]đau buồn
rượu nồng người mừng em [F]vu quy, màu son hồng tô em [G]nhớ gì
duyên do [Em]trời dẫu hai nơi phận ở đôi [Am]mình.
[F]tình chỉ đến [G]đây, [Em]yêu mấy cũng được [Am]gì
[F]ngày người buông cánh [G]tay anh ngu [Em]ngơ loay hoay đâu [E]biết
DK:
duyên do trời nên [F]khó đến, phận do ta nên [G]dễ buông
tạm biệt người từng [Em]thương khó hơn mang trăng sao trời [Am]xuống
tiếc thay mình không [F]chung bước, cũng lên xe nhưng [G]khác đường
em dừng lại ga [Em]trước anh đớn đau về cuối [Am]đường
phố hoa màu em [F]ước muốn, để lại anh lời [G]hứa xuông
có mấy ai [Em]yêu mà khi phút chia xa mà chẳng đau [Am]buồn
rượu nồng người vui em [F]vu quy, màu son hồng tô em [G]nhớ gì
duyên do [Em]trời dẫu hai nơi phận ở đôi [Am]mình.
Hiển thị bình luận